咏 yǒng 荷 hé 用 yòng 新 xīn 城 chéng 先 xiān 生 shēng 秋 qiū 柳 liǔ 韵 yùn 其 qí 四 sì - - 黄 huáng 人 rén
零 líng 落 luò 西 xī 风 fēng 不 bù 解 jiě 怜 lián , , 人 rén 天 tiān 已 yǐ 隔 gé 一 yī 溪 xī 烟 yān 。 。
思 sī 归 guī 燕 yàn 子 zi 香 xiāng 难 nán 掠 lüè , , 顾 gù 影 yǐng 蜻 qīng 蜓 tíng 力 lì 太 tài 绵 mián 。 。
惨 cǎn 对 duì 菱 líng 花 huā 留 liú 后 hòu 约 yuē , , 闷 mèn 牵 qiān 杨 yáng 柳 liǔ 话 huà 当 dāng 年 nián 。 。
空 kōng 中 zhōng 色 sè 相 xiàng 公 gōng 无 wú 渡 dù , , 絷 zhí 个 gè 慈 cí 航 háng 赴 fù 岸 àn 边 biān 。 。
咏荷用新城先生秋柳韵 其四。清代。黄人。零落西风不解怜,人天已隔一溪烟。 思归燕子香难掠,顾影蜻蜓力太绵。 惨对菱花留后约,闷牵杨柳话当年。 空中色相公无渡,絷个慈航赴岸边。