奔 bēn 走 zǒu 倦 juàn 甚 shén 席 xí 地 dì 卧 wò 彻 chè 晓 xiǎo 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 人 rén
解 jiě 衣 yī 踞 jù 坐 zuò 汗 hàn 淋 lín 浪 làng , , 使 shǐ 酒 jiǔ 徵 zhēng 歌 gē 为 wéi 底 dǐ 忙 máng 。 。
尘 chén 土 tǔ 全 quán 非 fēi 真 zhēn 面 miàn 目 mù , , 冰 bīng 泉 quán 无 wú 奈 nài 热 rè 心 xīn 肠 cháng 。 。
地 dì 经 jīng 日 rì 色 sè 常 cháng 如 rú 炙 zhì , , 树 shù 有 yǒu 风 fēng 声 shēng 不 bù 觉 jué 凉 liáng 。 。
莫 mò 怪 guài 纷 fēn 纷 fēn 牛 niú 喘 chuǎn 月 yuè , , 馀 yú 炎 yán 我 wǒ 尚 shàng 畏 wèi 灯 dēng 光 guāng 。 。
奔走倦甚席地卧彻晓 其一。清代。黄人。解衣踞坐汗淋浪,使酒徵歌为底忙。 尘土全非真面目,冰泉无奈热心肠。 地经日色常如炙,树有风声不觉凉。 莫怪纷纷牛喘月,馀炎我尚畏灯光。