东 dōng 昌 chāng 光 guāng 岳 yuè 楼 lóu 感 gǎn 怀 huái - - 黄 huáng 仲 zhòng 畬 shē
重 chóng 来 lái 廿 niàn 载 zài 客 kè 登 dēng 楼 lóu , , 身 shēn 到 dào 浮 fú 云 yún 最 zuì 上 shàng 头 tou 。 。
一 yī 览 lǎn 直 zhí 穷 qióng 千 qiān 里 lǐ 目 mù , , 百 bǎi 年 nián 能 néng 得 dé 几 jǐ 回 huí 游 yóu 。 。
眼 yǎn 中 zhōng 人 rén 物 wù 垂 chuí 垂 chuí 老 lǎo , , 槛 kǎn 外 wài 烟 yān 岚 lán 色 sè 色 sè 秋 qiū 。 。
齐 qí 鲁 lǔ 青 qīng 苍 cāng 如 rú 指 zhǐ 掌 zhǎng , , 吟 yín 成 chéng 笑 xiào 傲 ào 倚 yǐ 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
东昌光岳楼感怀。清代。黄仲畬。重来廿载客登楼,身到浮云最上头。 一览直穷千里目,百年能得几回游。 眼中人物垂垂老,槛外烟岚色色秋。 齐鲁青苍如指掌,吟成笑傲倚沧洲。