长 cháng 门 mén 怨 yuàn 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 贞 zhēn 白 bái
寂 jì 寞 mò 故 gù 宫 gōng 春 chūn , , 残 cán 灯 dēng 晓 xiǎo 尚 shàng 存 cún 。 。
从 cóng 来 lái 非 fēi 妾 qiè 过 guò , , 偶 ǒu 尔 ěr 失 shī 君 jūn 恩 ēn 。 。
花 huā 落 luò 伤 shāng 容 róng 鬓 bìn , , 莺 yīng 啼 tí 惊 jīng 梦 mèng 魂 hún 。 。
翠 cuì 华 huá 如 rú 可 kě 待 dài , , 应 yīng 免 miǎn 老 lǎo 长 cháng 门 mén 。 。
长门怨二首。唐代。王贞白。寂寞故宫春,残灯晓尚存。 从来非妾过,偶尔失君恩。 花落伤容鬓,莺啼惊梦魂。 翠华如可待,应免老长门。