己 jǐ 卯 mǎo 寒 hán 食 shí 感 gǎn 春 chūn 其 qí 二 èr - - 杨 yáng 圻 qí
诗 shī 暖 nuǎn 知 zhī 春 chūn 至 zhì , , 衣 yī 单 dān 觉 jué 病 bìng 轻 qīng 。 。
风 fēng 光 guāng 太 tài 羞 xiū 涩 sè , , 肠 cháng 断 duàn 是 shì 清 qīng 明 míng 。 。
谷 gǔ 密 mì 藏 cáng 花 huā 气 qì , , 山 shān 幽 yōu 应 yīng 鹤 hè 声 shēng 。 。
疮 chuāng 痍 yí 今 jīn 万 wàn 里 lǐ , , 独 dú 善 shàn 忍 rěn 无 wú 情 qíng 。 。
己卯寒食感春 其二。清代。杨圻。诗暖知春至,衣单觉病轻。 风光太羞涩,肠断是清明。 谷密藏花气,山幽应鹤声。 疮痍今万里,独善忍无情。