春 chūn 晚 wǎn 同 tóng 尺 chǐ 凫 fú 西 xī 颢 hào 登 dēng 丁 dīng 家 jiā 山 shān 新 xīn 亭 tíng - - 厉 lì 鹗 è
百 bǎi 啭 zhuàn 莺 yīng 阑 lán 百 bǎi 舌 shé 催 cuī , , 游 yóu 人 rén 犹 yóu 向 xiàng 此 cǐ 山 shān 来 lái 。 。
双 shuāng 亭 tíng 半 bàn 倚 yǐ 林 lín 萝 luó 出 chū , , 一 yī 壑 hè 中 zhōng 分 fēn 紫 zǐ 翠 cuì 开 kāi 。 。
笑 xiào 挽 wǎn 风 fēng 光 guāng 归 guī 健 jiàn 笔 bǐ , , 醉 zuì 邀 yāo 湖 hú 影 yǐng 入 rù 深 shēn 杯 bēi 。 。
平 píng 生 shēng 野 yě 服 fú 宜 yí 春 chūn 服 fú , , 惹 rě 得 dé 松 sōng 花 huā 竹 zhú 粉 fěn 回 huí 。 。
春晚同尺凫西颢登丁家山新亭。清代。厉鹗。百啭莺阑百舌催,游人犹向此山来。 双亭半倚林萝出,一壑中分紫翠开。 笑挽风光归健笔,醉邀湖影入深杯。 平生野服宜春服,惹得松花竹粉回。