松 sōng 霭 ǎi 山 shān 房 fáng - - 厉 lì 鹗 è
垂 chuí 萝 luó 绝 jué 壁 bì 明 míng 昼 zhòu 灯 dēng , , 我 wǒ 来 lái 亭 tíng 午 wǔ 无 wú 炎 yán 蒸 zhēng 。 。
上 shàng 方 fāng 佛 fú 面 miàn 如 rú 满 mǎn 月 yuè , , 平 píng 地 dì 松 sōng 影 yǐng 疑 yí 层 céng 冰 bīng 。 。
八 bā 分 fēn 门 mén 榜 bǎng 百 bǎi 金 jīn 直 zhí , , 六 liù 时 shí 茶 chá 板 bǎn 诸 zhū 天 tiān 称 chēng 。 。
白 bái 公 gōng 有 yǒu 语 yǔ 即 jí 吾 wú 语 yǔ , , 他 tā 生 shēng 愿 yuàn 作 zuò 此 cǐ 山 shān 僧 sēng 。 。
松霭山房。清代。厉鹗。垂萝绝壁明昼灯,我来亭午无炎蒸。 上方佛面如满月,平地松影疑层冰。 八分门榜百金直,六时茶板诸天称。 白公有语即吾语,他生愿作此山僧。