登 dēng 石 shí 鼓 gǔ 山 shān - - 赵 zhào 佑 yòu
廿 niàn 四 sì 奇 qí 中 zhōng 第 dì 几 jǐ 峰 fēng , , 寻 xún 声 shēng 远 yuǎn 上 shàng 翠 cuì 芙 fú 蓉 róng 。 。
谁 shuí 能 néng 文 wén 字 zì 摹 mó 周 zhōu 籀 zhòu , , 自 zì 有 yǒu 噌 cēng 吰 hóng 配 pèi 石 shí 钟 zhōng 。 。
晴 qíng 日 rì 作 zuò 雷 léi 闻 wén 隐 yǐn 隐 yǐn , , 断 duàn 厓 yá 过 guò 雨 yǔ 响 xiǎng 淙 cóng 淙 cóng 。 。
莫 mò 辞 cí 踏 tà 遍 biàn 莓 méi 苔 tái 滑 huá , , 残 cán 碣 jié 摩 mā 挲 sā 到 dào 下 xià 舂 chōng 。 。
登石鼓山。清代。赵佑。廿四奇中第几峰,寻声远上翠芙蓉。 谁能文字摹周籀,自有噌吰配石钟。 晴日作雷闻隐隐,断厓过雨响淙淙。 莫辞踏遍莓苔滑,残碣摩挲到下舂。