从 cóng 子 zǐ 诚 chéng 夫 fū 以 yǐ 诗 shī 见 jiàn 赠 zèng 次 cì 韵 yùn 答 dá 谢 xiè - - 赵 zhào 殿 diàn 最 zuì
间 jiān 居 jū 潇 xiāo 洒 sǎ 乐 lè 春 chūn 温 wēn , , 菜 cài 圃 pǔ 茶 chá 亭 tíng 认 rèn 近 jìn 村 cūn 。 。
岁 suì 月 yuè 且 qiě 贪 tān 花 huā 里 lǐ 过 guò , , 儿 ér 童 tóng 不 bù 厌 yàn 市 shì 中 zhōng 喧 xuān 。 。
看 kàn 书 shū 反 fǎn 复 fù 难 nán 求 qiú 解 jiě , , 问 wèn 字 zì 推 tuī 敲 qiāo 未 wèi 掩 yǎn 门 mén 。 。
取 qǔ 次 cì 将 jiāng 成 chéng 终 zhōng 老 lǎo 计 jì , , 草 cǎo 堂 táng 已 yǐ 扫 sǎo 旧 jiù 巢 cháo 痕 hén 。 。
从子诚夫以诗见赠次韵答谢。清代。赵殿最。间居潇洒乐春温,菜圃茶亭认近村。 岁月且贪花里过,儿童不厌市中喧。 看书反复难求解,问字推敲未掩门。 取次将成终老计,草堂已扫旧巢痕。