寿 shòu 春 chūn 穆 mù 东 dōng 美 měi 有 yǒu 节 jié 亭 tíng - - 冯 féng 山 shān
淮 huái 上 shàng 仙 xiān 翁 wēng 倚 yǐ 岁 suì 寒 hán , , 绕 rào 亭 tíng 闲 xián 种 zhǒng 碧 bì 琅 láng 玕 gān 。 。
林 lín 泉 quán 莫 mò 恨 hèn 归 guī 时 shí 晚 wǎn , , 风 fēng 月 yuè 偏 piān 宜 yí 静 jìng 处 chù 看 kàn 。 。
为 wèi 爱 ài 萧 xiāo 森 sēn 从 cóng 叶 yè 密 mì , , 欲 yù 令 lìng 蕃 fán 衍 yǎn 放 fàng 根 gēn 蟠 pán 。 。
阶 jiē 庭 tíng 已 yǐ 见 jiàn 清 qīng 阴 yīn 合 hé , , 更 gèng 长 cháng 龙 lóng 孙 sūn 百 bǎi 十 shí 竿 gān 。 。
寿春穆东美有节亭。宋代。冯山。淮上仙翁倚岁寒,绕亭闲种碧琅玕。 林泉莫恨归时晚,风月偏宜静处看。 为爱萧森从叶密,欲令蕃衍放根蟠。 阶庭已见清阴合,更长龙孙百十竿。