岁 suì 暮 mù 怀 huái 妹 mèi - - 赵 zhào 纯 chún 碧 bì
锦 jǐn 瑟 sè 年 nián 华 huá 似 shì 水 shuǐ 流 liú , , 惊 jīng 人 rén 青 qīng 鬓 bìn 判 pàn 成 chéng 愁 chóu 。 。
枉 wǎng 教 jiào 别 bié 梦 mèng 依 yī 芳 fāng 草 cǎo , , 多 duō 半 bàn 相 xiāng 思 sī 对 duì 玉 yù 钩 gōu 。 。
见 jiàn 说 shuō 天 tiān 涯 yá 原 yuán 有 yǒu 路 lù , , 不 bù 应 yīng 沧 cāng 海 hǎi 竟 jìng 无 wú 舟 zhōu 。 。
伤 shāng 心 xīn 莫 mò 把 bǎ 瑶 yáo 琴 qín 抚 fǔ , , 手 shǒu 撚 niǎn 秋 qiū 棠 táng 独 dú 倚 yǐ 楼 lóu 。 。
岁暮怀妹。清代。赵纯碧。锦瑟年华似水流,惊人青鬓判成愁。 枉教别梦依芳草,多半相思对玉钩。 见说天涯原有路,不应沧海竟无舟。 伤心莫把瑶琴抚,手撚秋棠独倚楼。