赋 fù 得 dé 枫 fēng 叶 yè 微 wēi 红 hóng 近 jìn 有 yǒu 霜 shuāng - - 赵 zhào 进 jìn 美 měi
郭 guō 外 wài 西 xī 风 fēng 绕 rào 岸 àn 斜 xié , , 长 cháng 林 lín 秋 qiū 静 jìng 有 yǒu 啼 tí 鸦 yā 。 。
微 wēi 寒 hán 已 yǐ 入 rù 娟 juān 娟 juān 月 yuè , , 远 yuǎn 色 sè 初 chū 分 fēn 澹 dàn 澹 dàn 霞 xiá 。 。
千 qiān 里 lǐ 题 tí 书 shū 临 lín 白 bái 雁 yàn , , 重 chóng 阳 yáng 疏 shū 雨 yǔ 映 yìng 黄 huáng 花 huā 。 。
洞 dòng 庭 tíng 木 mù 叶 yè 伤 shāng 心 xīn 日 rì , , 寂 jì 寞 mò 怀 huái 人 rén 在 zài 水 shuǐ 涯 yá 。 。
赋得枫叶微红近有霜。清代。赵进美。郭外西风绕岸斜,长林秋静有啼鸦。 微寒已入娟娟月,远色初分澹澹霞。 千里题书临白雁,重阳疏雨映黄花。 洞庭木叶伤心日,寂寞怀人在水涯。