旅 lǚ 次 cì 卧 wò 病 bìng 得 dé 家 jiā 书 shū 却 què 寄 jì - - 赵 zhào 似 shì 祖 zǔ
绳 shéng 榻 tà 相 xiāng 扶 fú 形 xíng 影 yǐng 单 dān , , 满 mǎn 庭 tíng 落 luò 叶 yè 夕 xī 阳 yáng 残 cán 。 。
病 bìng 深 shēn 生 shēng 死 sǐ 真 zhēn 难 nán 料 liào , , 客 kè 久 jiǔ 风 fēng 霜 shuāng 倍 bèi 觉 jué 寒 hán 。 。
忽 hū 有 yǒu 家 jiā 书 shū 问 wèn 消 xiāo 息 xī , , 仍 réng 将 jiāng 旅 lǚ 况 kuàng 写 xiě 平 píng 安 ān 。 。
高 gāo 堂 táng 白 bái 发 fà 垂 chuí 垂 chuí 老 lǎo , , 省 shěng 得 de 开 kāi 封 fēng 掩 yǎn 泪 lèi 看 kàn 。 。
旅次卧病得家书却寄。清代。赵似祖。绳榻相扶形影单,满庭落叶夕阳残。 病深生死真难料,客久风霜倍觉寒。 忽有家书问消息,仍将旅况写平安。 高堂白发垂垂老,省得开封掩泪看。