鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān 三 sān 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 史 shǐ 承 chéng 谦 qiān
身 shēn 材 cái 戍 shù 削 xuē , , 风 fēng 姿 zī 娴 xián 娜 nà , , 种 zhǒng 向 xiàng 长 cháng 亭 tíng 千 qiān 树 shù 。 。
见 jiàn 伊 yī 一 yī 缕 lǚ 也 yě 堪 kān 愁 chóu , , 何 hé 况 kuàng 这 zhè 、 qīng 青 qīng 青 mǎn 满 lù 路 。 。
香 xiāng 车 chē 谁 shuí 系 xì , , 征 zhēng 尘 chén 都 dōu 遍 biàn , , 枉 wǎng 自 zì 飘 piāo 烟 yān 拂 fú 露 lù 。 。
含 hán 情 qíng 终 zhōng 日 rì 飐 zhǎn 东 dōng 风 fēng , , 转 zhuǎn 忆 yì 看 kàn 、 huà 画 qiáo 桥 fēi 飞 xù 絮 。 。
鹊桥仙三首 其二。清代。史承谦。身材戍削,风姿娴娜,种向长亭千树。 见伊一缕也堪愁,何况这、青青满路。 香车谁系,征尘都遍,枉自飘烟拂露。 含情终日飐东风,转忆看、画桥飞絮。