常 cháng 山 shān 旅 lǚ 次 cì 闻 wén 笛 dí - - 郑 zhèng 炎 yán
谁 shuí 家 jiā 幽 yōu 怨 yuàn 入 rù 新 xīn 篁 huáng , , 客 kè 枕 zhěn 酸 suān 声 shēng 梦 mèng 苦 kǔ 长 zhǎng 。 。
四 sì 月 yuè 梅 méi 花 huā 何 hé 处 chǔ 落 luò , , 半 bàn 堤 dī 杨 yáng 柳 liǔ 此 cǐ 宵 xiāo 凉 liáng 。 。
愁 chóu 深 shēn 直 zhí 恐 kǒng 青 qīng 山 shān 裂 liè , , 韵 yùn 冷 lěng 遥 yáo 怜 lián 玉 yù 指 zhǐ 香 xiāng 。 。
一 yī 自 zì 李 lǐ 谟 mó 偷 tōu 谱 pǔ 后 hòu , , 便 biàn 随 suí 铃 líng 雨 yǔ 怨 yuàn 三 sān 郎 láng 。 。
常山旅次闻笛。清代。郑炎。谁家幽怨入新篁,客枕酸声梦苦长。 四月梅花何处落,半堤杨柳此宵凉。 愁深直恐青山裂,韵冷遥怜玉指香。 一自李谟偷谱后,便随铃雨怨三郎。