潘 pān 文 wén 恭 gōng 公 gōng 挽 wǎn 词 cí 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 刘 liú 绎 yì
重 zhòng 题 tí 雁 yàn 塔 tǎ 岿 kuī 然 rán 存 cún ① cháo , , 朝 yě 野 nán 难 wàng 忘 sān 三 dá 达 zūn 尊 。 。
不 bù 负 fù 科 kē 名 míng 沂 yí 国 guó 仰 yǎng , , 得 dé 如 rú 风 fēng 度 dù 曲 qǔ 江 jiāng 论 lùn 。 。
手 shǒu 持 chí 衣 yī 钵 bō 传 chuán 公 gōng 辅 fǔ , , 眼 yǎn 见 jiàn 庭 tíng 花 huā 到 dào 子 zǐ 孙 sūn ② 。 。
惆 chóu 怅 chàng 廿 niàn 年 nián 东 dōng 阁 gé 感 gǎn , , 谁 shuí 怜 lián 寂 jì 寞 mò 老 lǎo 江 jiāng 村 cūn 。 。
潘文恭公挽词二首 其二。清代。刘绎。重题雁塔岿然存①,朝野难忘三达尊。 不负科名沂国仰,得如风度曲江论。 手持衣钵传公辅,眼见庭花到子孙②。 惆怅廿年东阁感,谁怜寂寞老江村。