题 tí 《 《 求 qiú 己 jǐ 图 tú 》 》 ① - - 刘 liú 绎 yì
七 qī 尺 chǐ 昂 áng 藏 cáng 剩 shèng 藐 miǎo 躯 qū , , 天 tiān 涯 yá 行 xíng 尽 jǐn 感 gǎn 穷 qióng 途 tú 。 。
茫 máng 茫 máng 四 sì 海 hǎi 谁 shéi 知 zhī 己 jǐ , , 落 luò 落 luò 空 kōng 山 shān 见 jiàn 故 gù 吾 wú 。 。
暮 mù 楚 chǔ 朝 cháo 秦 qín 人 rén 自 zì 有 yǒu , , 饮 yǐn 冰 bīng 卧 wò 雪 xuě 世 shì 应 yīng 无 wú 。 。
回 huí 头 tóu 一 yī 笑 xiào 公 gōng 亡 wáng 是 shì , , 不 bù 信 xìn 墦 fán 间 jiān 即 jí 此 cǐ 徒 tú 。 。
题《求己图》①。清代。刘绎。七尺昂藏剩藐躯,天涯行尽感穷途。 茫茫四海谁知己,落落空山见故吾。 暮楚朝秦人自有,饮冰卧雪世应无。 回头一笑公亡是,不信墦间即此徒。