留 liú 别 bié 鹭 lù 洲 zhōu 其 qí 一 yī - - 刘 liú 绎 yì
回 huí 首 shǒu 韶 sháo 光 guāng 总 zǒng 不 bù 堪 kān ① xiāo , , 萧 xiāo 萧 fēng 风 yǔ 雨 mǎn 满 chuāng 窗 nán 南 。 。
眼 yǎn 看 kàn 原 yuán 草 cǎo 枯 kū 荣 róng 一 yī , , 身 shēn 似 shì 堤 dī 杨 yáng 眠 mián 起 qǐ 三 sān ② 。 。
鹭 lù 白 bái 惊 jīng 霜 shuāng 欺 qī 鬓 bìn 黑 hēi , , 螺 luó 青 qīng 映 yìng 水 shuǐ 逼 bī 衣 yī 蓝 lán 。 。
故 gù 山 shān 依 yī 恋 liàn 曾 céng 何 hé 补 bǔ , , 每 měi 对 duì 归 guī 云 yún 只 zhǐ 自 zì 惭 cán 。 。
留别鹭洲 其一。清代。刘绎。回首韶光总不堪①,萧萧风雨满窗南。 眼看原草枯荣一,身似堤杨眠起三②。 鹭白惊霜欺鬓黑,螺青映水逼衣蓝。 故山依恋曾何补,每对归云只自惭。