题 tí 《 《 鹤 hè 舟 zhōu 诗 shī 卷 juàn 》 》 兼 jiān 怀 huái 铭 míng 山 shān - - 刘 liú 绎 yì
入 rù 洛 luò 机 jī 云 yún 早 zǎo 擅 shàn 名 míng , , 仲 zhòng 篪 chí 应 yīng 比 bǐ 伯 bó 埙 xūn 清 qīng 。 。
笔 bǐ 经 jīng 画 huà 手 shǒu 能 néng 超 chāo 脱 tuō , , 思 sī 入 rù 琴 qín 心 xīn 最 zuì 淡 dàn 成 chéng ① 。 。
春 chūn 草 cǎo 惠 huì 连 lián 长 cháng 有 yǒu 梦 mèng , , 秋 qiū 风 fēng 张 zhāng 翰 hàn 况 kuàng 多 duō 情 qíng 。 。
玉 yù 溪 xī 旧 jiù 样 yàng 传 chuán 花 huā 萼 è , , 谁 shuí 识 shí 天 tiān 涯 yá 两 liǎng 凤 fèng 声 shēng 。 。
题《鹤舟诗卷》兼怀铭山。清代。刘绎。入洛机云早擅名,仲篪应比伯埙清。 笔经画手能超脱,思入琴心最淡成①。 春草惠连长有梦,秋风张翰况多情。 玉溪旧样传花萼,谁识天涯两凤声。