鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān · · 读 dú 文 wén 通 tōng 恨 hèn 赋 fù - - 熊 xióng 琏 liǎn
悲 bēi 欢 huān 梦 mèng 里 lǐ , , 兴 xīng 亡 wáng 纸 zhǐ 上 shàng , , 转 zhuǎn 瞬 shùn 浮 fú 生 shēng 易 yì 老 lǎo 。 。 生 shēng 憎 zēng 彩 cǎi 笔 bǐ 写 xiě 凄 qī 凉 liáng , , 传 chuán 尽 jǐn 个 gè 、 shāng 伤 xīn 心 huái 怀 bào 抱 。 。
升 shēng 沉 chén 今 jīn 古 gǔ , , 微 wēi 茫 máng 身 shēn 世 shì , , 谁 shuí 问 wèn 茫 máng 茫 máng 天 tiān 道 dào 。 。 千 qiān 秋 qiū 第 dì 一 yī 有 yǒu 情 qíng 人 rén , , 同 tóng 化 huà 了 le 、 píng 平 yuán 原 màn 蔓 cǎo 草 。 。
鹊桥仙 · 读文通恨赋。清代。熊琏。悲欢梦里,兴亡纸上,转瞬浮生易老。生憎彩笔写凄凉,传尽个、伤心怀抱。 升沉今古,微茫身世,谁问茫茫天道。千秋第一有情人,同化了、平原蔓草。