文 wén 园 yuán 四 sì 景 jǐng , , 为 wèi 江 jiāng 春 chūn 田 tián 观 guān 察 chá 题 tí 其 qí 四 sì 一 yī 篑 kuì 亭 tíng - - 刘 liú 绎 yì
松 sōng 竹 zhú 交 jiāo 疏 shū 影 yǐng , , 无 wú 如 rú 此 cǐ 地 dì 闲 xián 。 。
有 yǒu 亭 tíng 宜 yí 近 jìn 水 shuǐ , , 积 jī 雪 xuě 悟 wù 为 wèi 山 shān 。 。
笔 bǐ 墨 mò 空 kōng 虚 xū 处 chù , , 经 jīng 营 yíng 惨 cǎn 淡 dàn 间 jiān 。 。
剡 shàn 溪 xī 舟 zhōu 不 bú 到 dào , , 清 qīng 绝 jué 掩 yǎn 柴 chái 关 guān 。 。
文园四景,为江春田观察题 其四 一篑亭。清代。刘绎。松竹交疏影,无如此地闲。 有亭宜近水,积雪悟为山。 笔墨空虚处,经营惨淡间。 剡溪舟不到,清绝掩柴关。