登 dēng 贤 xián 山 shān 绝 jué 顶 dǐng - - 刘 liú 应 yīng 陛 bì
悬 xuán 崖 yá 秋 qiū 至 zhì 始 shǐ 跻 jī 攀 pān , , 缥 piāo 缈 miǎo 龙 lóng 宫 gōng 积 jī 翠 cuì 间 jiān 。 。
孤 gū 幛 zhàng 白 bái 云 yún 随 suí 客 kè 到 dào , , 六 liù 时 shí 清 qīng 磬 qìng 对 duì 僧 sēng 闲 xián 。 。
南 nán 朝 cháo 故 gù 垒 lěi 依 yī 寒 hán 草 cǎo , , 落 luò 日 rì 荒 huāng 城 chéng 带 dài 楚 chǔ 山 shān 。 。
惆 chóu 怅 chàng 花 huā 林 lín 独 dú 归 guī 去 qù , , 洞 dòng 门 mén 流 liú 水 shuǐ 送 sòng 潺 chán 湲 yuán 。 。
登贤山绝顶。清代。刘应陛。悬崖秋至始跻攀,缥缈龙宫积翠间。 孤幛白云随客到,六时清磬对僧闲。 南朝故垒依寒草,落日荒城带楚山。 惆怅花林独归去,洞门流水送潺湲。