冬 dōng 日 rì 怀 huái 石 shí 孟 mèng 坚 jiān - - 卫 wèi 京 jīng
数 shù 日 rì 不 bù 一 yī 见 jiàn , , 便 biàn 生 shēng 离 lí 别 bié 心 xīn 。 。
况 kuàng 兼 jiān 寥 liáo 阔 kuò 久 jiǔ , , 更 gèng 值 zhí 暮 mù 寒 hán 深 shēn 。 。
剡 shàn 雪 xuě 徒 tú 相 xiāng 忆 yì , , 江 jiāng 春 chūn 不 bù 可 kě 寻 xún 。 。
所 suǒ 怀 huái 成 chéng 落 luò 落 luò , , 言 yán 念 niàn 苦 kǔ 长 cháng 吟 yín 。 。
冬日怀石孟坚。清代。卫京。数日不一见,便生离别心。 况兼寥阔久,更值暮寒深。 剡雪徒相忆,江春不可寻。 所怀成落落,言念苦长吟。