谒 yè 方 fāng 正 zhèng 学 xué 祠 cí 遂 suì 至 zhì 寿 shòu 池 chí 山 shān 房 fáng - - 潘 pān 德 dé 舆 yú
含 hán 泪 lèi 高 gāo 歌 gē 授 shòu 命 mìng 辞 cí , , 下 xià 山 shān 草 cǎo 木 mù 有 yǒu 余 yú 悲 bēi 。 。
复 fù 登 dēng 杰 jié 阁 gé 一 yī 凭 píng 眺 tiào , , 谁 shuí 似 shì 长 cháng 江 jiāng 无 wú 尽 jìn 时 shí 。 。
万 wàn 壑 hè 秋 qiū 声 shēng 尽 jǐn 萧 xiāo 瑟 sè , , 孤 gū 峰 fēng 日 rì 色 sè 未 wèi 迷 mí 离 lí 。 。
长 cháng 干 gàn 贼 zéi 别 bié 销 xiāo 魂 hún 地 dì , , 独 dú 有 yǒu 兹 zī 游 yóu 慰 wèi 我 wǒ 思 sī 。 。
谒方正学祠遂至寿池山房。清代。潘德舆。含泪高歌授命辞,下山草木有余悲。 复登杰阁一凭眺,谁似长江无尽时。 万壑秋声尽萧瑟,孤峰日色未迷离。 长干贼别销魂地,独有兹游慰我思。