杪 miǎo 秋 qiū 漫 màn 兴 xìng - - 潘 pān 高 gāo
独 dú 立 lì 枫 fēng 林 lín 古 gǔ 道 dào 旁 páng , , 参 cēn 差 cī 烟 yān 霭 ǎi 护 hù 芳 fāng 塘 táng 。 。
有 yǒu 时 shí 蹑 niè 屩 juē 寻 xún 幽 yōu 草 cǎo , , 一 yī 向 xiàng 开 kāi 门 mén 背 bèi 夕 xī 阳 yáng 。 。
山 shān 色 sè 青 qīng 葱 cōng 供 gōng 竹 zhú 杖 zhàng , , 酒 jiǔ 情 qíng 缥 piāo 缈 miǎo 记 jì 渔 yú 庄 zhuāng 。 。
谁 shuí 人 rén 更 gèng 惬 qiè 沧 cāng 洲 zhōu 兴 xìng , , 捩 liè 柁 duò 天 tiān 南 nán 问 wèn 石 shí 梁 liáng 。 。
杪秋漫兴。清代。潘高。独立枫林古道旁,参差烟霭护芳塘。 有时蹑屩寻幽草,一向开门背夕阳。 山色青葱供竹杖,酒情缥缈记渔庄。 谁人更惬沧洲兴,捩柁天南问石梁。