和 hé 兰 lán 岑 cén 客 kè 中 zhōng 感 gǎn 怀 huái - - 鲁 lǔ 兰 lán 仙 xiān
独 dú 夜 yè 楼 lóu 头 tóu 怅 chàng 成 chéng 华 huá , , 秋 qiū 来 lái 无 wú 处 chǔ 不 bù 堪 kān 嗟 jiē 。 。
雁 yàn 惊 jīng 远 yuǎn 浦 pǔ 离 lí 人 rén 梦 mèng , , 霜 shuāng 落 luò 孤 gū 村 cūn 处 chǔ 士 shì 家 jiā 。 。
曲 qū 院 yuàn 风 fēng 寒 hán 人 rén 尽 jǐn 散 sàn , , 虚 xū 堂 táng 帘 lián 卷 juǎn 月 yuè 初 chū 斜 xié 。 。
凭 píng 栏 lán 更 gèng 惜 xī 篱 lí 前 qián 菊 jú , , 枝 zhī 叶 yè 萧 xiāo 疏 shū 尚 shàng 有 yǒu 花 huā 。 。
和兰岑客中感怀。清代。鲁兰仙。独夜楼头怅成华,秋来无处不堪嗟。 雁惊远浦离人梦,霜落孤村处士家。 曲院风寒人尽散,虚堂帘卷月初斜。 凭栏更惜篱前菊,枝叶萧疏尚有花。