咏 yǒng 道 dào 中 zhōng 所 suǒ 见 jiàn 草 cǎo 木 mù 其 qí 三 sān - - 钱 qián 大 dà 昕 xīn
孟 mèng 秋 qiū 天 tiān 始 shǐ 凉 liáng , , 下 xià 隰 xí 见 jiàn 红 hóng 蓼 liǎo 。 。
花 huā 繁 fán 带 dài 露 lù 斜 xié , , 身 shēn 弱 ruò 得 dé 风 fēng 早 zǎo 。 。
疏 shū 篱 lí 浅 qiǎn 水 shuǐ 闲 xián , , 娟 juān 娟 juān 秀 xiù 而 ér 好 hǎo 。 。
根 gēn 柢 dǐ 非 fēi 坚 jiān 牢 láo , , 颜 yán 色 sè 能 néng 自 zì 保 bǎo 。 。
骚 sāo 人 rén 倘 tǎng 回 huí 顾 gù , , 终 zhōng 觉 jué 异 yì 凡 fán 草 cǎo 。 。
咏道中所见草木 其三。清代。钱大昕。孟秋天始凉,下隰见红蓼。 花繁带露斜,身弱得风早。 疏篱浅水闲,娟娟秀而好。 根柢非坚牢,颜色能自保。 骚人倘回顾,终觉异凡草。