自 zì 咏 yǒng 十 shí 律 lǜ - - 丁 dīng 鹤 hè 年 nián
长 zhǎng 淮 huái 横 héng 溃 kuì 祸 huò 非 fēi 轻 qīng , , 坐 zuò 见 jiàn 中 zhōng 流 liú 砥 dǐ 柱 zhù 倾 qīng 。 。
太 tài 守 shǒu 九 jiǔ 江 jiāng 先 xiān 效 xiào 死 sǐ , , 诸 zhū 公 gōng 四 sì 海 hǎi 尚 shàng 偷 tōu 生 shēng 。 。
风 fēng 云 yún 意 yì 气 qì 惭 cán 豪 háo 杰 jié , , 雨 yǔ 露 lù 恩 ēn 荣 róng 负 fù 圣 shèng 明 míng 。 。
一 yī 望 wàng 神 shén 州 zhōu 一 yī 搔 sāo 首 shǒu , , 天 tiān 南 nán 天 tiān 北 běi 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
自咏十律。元代。丁鹤年。长淮横溃祸非轻,坐见中流砥柱倾。 太守九江先效死,诸公四海尚偷生。 风云意气惭豪杰,雨露恩荣负圣明。 一望神州一搔首,天南天北若为情。