诗 shī 品 pǐn 二 èr 十 shí 四 sì 则 zé · · 高 gāo 古 gǔ - - 司 sī 空 kōng 图 tú
畸 jī 人 rén 乘 chéng 真 zhēn , , 手 shǒu 把 bà 芙 fú 蓉 róng 。 。
泛 fàn 彼 bǐ 浩 hào 劫 jié , , 窅 yǎo 然 rán 空 kōng 纵 zòng 。 。
月 yuè 出 chū 东 dōng 斗 dòu , , 好 hǎo 风 fēng 相 xiāng 从 cóng 。 。
太 tài 华 huá 夜 yè 碧 bì , , 人 rén 闻 wén 清 qīng 钟 zhōng 。 。
虚 xū 伫 zhù 神 shén 素 sù , , 脱 tuō 然 rán 畦 qí 封 fēng 。 。
黄 huáng 唐 táng 在 zài 独 dú , , 落 luò 落 luò 玄 xuán 宗 zōng 。 。
诗品二十四则 · 高古。唐代。司空图。畸人乘真,手把芙蓉。 泛彼浩劫,窅然空纵。 月出东斗,好风相从。 太华夜碧,人闻清钟。 虚伫神素,脱然畦封。 黄唐在独,落落玄宗。