春 chūn 游 yóu 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 钱 qián 谦 qiān 益 yì
踏 tà 青 qīng 车 chē 马 mǎ 过 guò 清 qīng 明 míng , , 薄 báo 霭 ǎi 新 xīn 烟 yān 逗 dòu 午 wǔ 晴 qíng 。 。
日 rì 射 shè 夭 yāo 桃 táo 舍 shě 色 sè 重 zhòng , , 风 fēng 和 hé 弱 ruò 柳 liǔ 着 zhuó 衣 yī 轻 qīng 。 。
春 chūn 禽 qín 欲 yù 傍 bàng 钗 chāi 头 tóu 语 yǔ , , 芳 fāng 草 cǎo 如 rú 当 dāng 屐 jī 齿 chǐ 生 shēng 。 。
每 měi 向 xiàng 东 dōng 山 shān 看 kàn 障 zhàng 子 zǐ , , 不 bù 知 zhī 身 shēn 在 zài 此 cǐ 中 zhōng 行 xíng 。 。
春游二首 其一。清代。钱谦益。踏青车马过清明,薄霭新烟逗午晴。 日射夭桃舍色重,风和弱柳着衣轻。 春禽欲傍钗头语,芳草如当屐齿生。 每向东山看障子,不知身在此中行。