蜡 là 梅 méi 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 钱 qián 谦 qiān 益 yì
涪 fú 翁 wēng 戏 xì 咏 yǒng 恼 nǎo 人 rén 香 xiāng , , 京 jīng 雒 luò 居 jū 然 rán 压 yā 众 zhòng 芳 fāng 。 。
风 fēng 味 wèi 为 wèi 君 jūn 传 chuán 谱 pǔ 牒 dié , , 晶 jīng 明 míng 终 zhōng 自 zì 恨 hèn 平 píng 章 zhāng 。 。
钗 chāi 头 tóu 雪 xuě 色 sè 消 xiāo 金 jīn 缕 lǚ , , 帐 zhàng 底 dǐ 春 chūn 心 xīn 启 qǐ 蜡 là 房 fáng 。 。
莫 mò 以 yǐ 黄 huáng 中 zhōng 笑 xiào 栀 zhī 貌 mào , , 狗 gǒu 蝇 yíng 今 jīn 日 rì 遍 biàn 江 jiāng 乡 xiāng 。 。
蜡梅二首 其二。清代。钱谦益。涪翁戏咏恼人香,京雒居然压众芳。 风味为君传谱牒,晶明终自恨平章。 钗头雪色消金缕,帐底春心启蜡房。 莫以黄中笑栀貌,狗蝇今日遍江乡。