出 chū 东 dōng 郊 jiāo - - 缪 móu 公 gōng 恩 ēn
暖 nuǎn 云 yún 烘 hōng 日 rì 晓 xiǎo 霞 xiá 红 hóng , , 吹 chuī 面 miàn 轻 qīng 寒 hán 料 liào 峭 qiào 风 fēng 。 。
隔 gé 屋 wū 乳 rǔ 鸦 yā 藏 cáng 弱 ruò 柳 liǔ , , 避 bì 人 rén 归 guī 雁 yàn 入 rù 高 gāo 空 kōng 。 。
溪 xī 流 liú 欲 yù 畅 chàng 冰 bīng 初 chū 泮 pàn , , 野 yě 草 cǎo 才 cái 萌 méng 土 tǔ 未 wèi 融 róng 。 。
再 zài 到 dào 似 shì 应 yīng 春 chūn 色 sè 好 hǎo , , 拟 nǐ 将 jiāng 吟 yín 醉 zuì 艳 yàn 阳 yáng 中 zhōng 。 。
出东郊。清代。缪公恩。暖云烘日晓霞红,吹面轻寒料峭风。 隔屋乳鸦藏弱柳,避人归雁入高空。 溪流欲畅冰初泮,野草才萌土未融。 再到似应春色好,拟将吟醉艳阳中。