饮 yǐn 蔚 wèi 千 qiān 荷 hé 庭 tíng 因 yīn 书 shū 己 jǐ 意 yì 二 èr 首 shǒu - - 戴 dài 亨 hēng
高 gāo 树 shù 鸣 míng 蝉 chán 昼 zhòu 亦 yì 阴 yīn , , 门 mén 环 huán 灵 líng 沼 zhǎo 受 shòu 凉 liáng 深 shēn 。 。
溪 xī 山 shān 得 dé 友 yǒu 方 fāng 成 chéng 赏 shǎng , , 风 fēng 雨 yǔ 开 kāi 尊 zūn 每 měi 过 guò 寻 xún 。 。
凫 fú 雁 yàn 惯 guàn 来 lái 离 lí 垢 gòu 境 jìng , , 主 zhǔ 宾 bīn 相 xiāng 对 duì 出 chū 尘 chén 心 xīn 。 。
临 lín 轩 xuān 一 yī 曲 qǔ 横 héng 焦 jiāo 尾 wěi , , 高 gāo 咏 yǒng 成 chéng 连 lián 海 hǎi 上 shàng 音 yīn 。 。
饮蔚千荷庭因书己意二首。清代。戴亨。高树鸣蝉昼亦阴,门环灵沼受凉深。 溪山得友方成赏,风雨开尊每过寻。 凫雁惯来离垢境,主宾相对出尘心。 临轩一曲横焦尾,高咏成连海上音。