听 tīng 门 mén 人 rén 沈 shěn - - 戴 dài 亨 hēng
朝 zhāo 雨 yǔ 生 shēng 微 wēi 凉 liáng , , 尘 chén 客 kè 绝 jué 来 lái 径 jìng 。 。
枝 zhī 上 shàng 鸟 niǎo 声 shēng 清 qīng , , 阶 jiē 下 xià 苔 tái 痕 hén 净 jìng 。 。
独 dú 坐 zuò 小 xiǎo 窗 chuāng 前 qián , , 名 míng 花 huā 素 sù 磁 cí 莹 yíng 。 。
丘 qiū 壑 hè 结 jié 遥 yáo 想 xiǎng , , 清 qīng 吟 yín 寄 jì 孤 gū 兴 xìng 。 。
为 wèi 我 wǒ 张 zhāng 鸣 míng 琴 qín , , 澄 chéng 心 xīn 发 fā 真 zhēn 听 tīng 。 。
泠 líng 泠 líng 太 tài 古 gǔ 音 yīn , , 天 tiān 宇 yǔ 夜 yè 深 shēn 静 jìng 。 。
听门人沈。清代。戴亨。朝雨生微凉,尘客绝来径。 枝上鸟声清,阶下苔痕净。 独坐小窗前,名花素磁莹。 丘壑结遥想,清吟寄孤兴。 为我张鸣琴,澄心发真听。 泠泠太古音,天宇夜深静。