松 sōng 山 shān 寺 sì - - 戴 dài 梓 zǐ
万 wàn 顷 qǐng 寒 hán 涛 tāo 泻 xiè 碧 bì 空 kōng , , 宜 yí 烟 yān 宜 yí 月 yuè 乱 luàn 云 yún 中 zhōng 。 。
浓 nóng 阴 yīn 碍 ài 日 rì 浑 hún 忘 wàng 夏 xià , , 黛 dài 色 sè 摇 yáo 天 tiān 不 bù 借 jiè 风 fēng 。 。
小 xiǎo 殿 diàn 闻 wén 钟 zhōng 金 jīn 错 cuò 落 luò , , 清 qīng 泉 quán 漱 shù 石 shí 玉 yù 玲 líng 珑 lóng 。 。
相 xiāng 逢 féng 为 wèi 问 wèn 看 kàn 山 shān 约 yuē , , 藜 lí 杖 zhàng 新 xīn 成 chéng 欲 yù 漫 màn 从 cóng 。 。
松山寺。清代。戴梓。万顷寒涛泻碧空,宜烟宜月乱云中。 浓阴碍日浑忘夏,黛色摇天不借风。 小殿闻钟金错落,清泉漱石玉玲珑。 相逢为问看山约,藜杖新成欲漫从。