黑 hēi - - 戴 dài 梓 zǐ
独 dú 守 shǒu 空 kōng 斋 zhāi 洗 xǐ 砚 yàn 池 chí , , 瓦 wǎ 铛 dāng 髹 xiū 几 jǐ 总 zǒng 相 xiāng 宜 yí 。 。
云 yún 归 guī 古 gǔ 洞 dòng 深 shēn 潭 tán 杳 yǎo , , 月 yuè 落 luò 疏 shū 林 lín 曲 qū 径 jìng 迷 mí 。 。
枕 zhěn 上 shàng 味 wèi 甜 tián 怜 lián 醉 zuì 后 hòu , , 鬓 bìn 边 biān 影 yǐng 好 hǎo 忆 yì 年 nián 时 shí 。 。
征 zhēng 衣 yī 尽 jǐn 被 bèi 京 jīng 尘 chén 化 huà , , 枉 wǎng 向 xiàng 人 rén 间 jiān 泣 qì 素 sù 丝 sī 。 。
黑。清代。戴梓。独守空斋洗砚池,瓦铛髹几总相宜。 云归古洞深潭杳,月落疏林曲径迷。 枕上味甜怜醉后,鬓边影好忆年时。 征衣尽被京尘化,枉向人间泣素丝。