冬 dōng 日 rì 登 dēng 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 集 jí 唐 táng 八 bā 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 边 biān 连 lián 宝 bǎo
河 hé 上 shàng 仙 xiān 翁 wēng 去 qù 不 bù 回 huí , , 人 rén 间 jiān 空 kōng 自 zì 造 zào 楼 lóu 台 tái 。 。
那 nǎ 知 zhī 尘 chén 里 lǐ 无 wú 穷 qióng 事 shì , , 且 qiě 尽 jǐn 生 shēng 前 qián 有 yǒu 限 xiàn 杯 bēi 。 。
李 lǐ 白 bái 虽 suī 然 rán 成 chéng 异 yì 物 wù , , 费 fèi 祎 yī 终 zhōng 是 shì 负 fù 仙 xiān 才 cái 。 。
细 xì 推 tuī 物 wù 理 lǐ 须 xū 行 xíng 乐 lè , , 惟 wéi 我 wǒ 多 duō 情 qíng 独 dú 自 zì 来 lái 。 。
冬日登黄鹤楼集唐八首 其七。清代。边连宝。河上仙翁去不回,人间空自造楼台。 那知尘里无穷事,且尽生前有限杯。 李白虽然成异物,费祎终是负仙才。 细推物理须行乐,惟我多情独自来。