山 shān 上 shàng - - 沈 shěn 辽 liáo
山 shān 上 shàng 桃 táo 花 huā 红 hóng 欲 yù 烧 shāo , , 山 shān 间 jiān 病 bìng 老 lǎo 苦 kǔ 无 wú 聊 liáo 。 。
古 gǔ 人 rén 有 yǒu 时 shí 亦 yì 好 hǎo 饮 yǐn , , 已 yǐ 醉 zuì 复 fù 醒 xǐng 真 zhēn 似 sì 劳 láo 。 。
谁 shuí 能 néng 忘 wàng 情 qíng 学 xué 枯 kū 木 mù , , 不 bù 如 rú 隐 yǐn 几 jǐ 看 kàn 猿 yuán 猱 náo 。 。
攀 pān 援 yuán 上 shàng 下 xià 岂 qǐ 无 wú 意 yì , , 新 xīn 林 lín 落 luò 日 rì 风 fēng ? ? 。 。
山上。宋代。沈辽。山上桃花红欲烧,山间病老苦无聊。 古人有时亦好饮,已醉复醒真似劳。 谁能忘情学枯木,不如隐几看猿猱。 攀援上下岂无意,新林落日风??。