东 dōng 亭 tíng 闲 xián 望 wàng - - 白 bái 居 jū 易 yì
东 dōng 亭 tíng 尽 jǐn 日 rì 坐 zuò , , 谁 shuí 伴 bàn 寂 jì 寥 liáo 身 shēn 。 。
绿 lǜ 桂 guì 为 wèi 佳 jiā 客 kè , , 红 hóng 蕉 jiāo 当 dāng 美 měi 人 rén 。 。
笑 xiào 言 yán 虽 suī 不 bù 接 jiē , , 情 qíng 状 zhuàng 似 shì 相 xiāng 亲 qīn 。 。
不 bù 作 zuò 悠 yōu 悠 yōu 想 xiǎng , , 如 rú 何 hé 度 dù 晚 wǎn 春 chūn 。 。
东亭闲望。唐代。白居易。东亭尽日坐,谁伴寂寥身。 绿桂为佳客,红蕉当美人。 笑言虽不接,情状似相亲。 不作悠悠想,如何度晚春。