雁 yàn 门 mén 用 yòng 韵 yùn - - 李 lǐ 濂 lián
杳 yǎo 杳 yǎo 黄 huáng 云 yún 古 gǔ 城 chéng , , 翩 piān 翩 piān 骢 cōng 马 mǎ 孤 gū 征 zhēng 。 。
碛 qì 塞 sāi 风 fēng 雕 diāo 不 bù 下 xià , , 关 guān 河 hé 雪 xuě 雁 yàn 争 zhēng 鸣 míng 。 。
何 hé 处 chǔ 寒 hán 营 yíng 鼓 gǔ 角 jiǎo , , 谁 shuí 家 jiā 暖 nuǎn 阁 gé 箫 xiāo 笙 shēng 。 。
回 huí 首 shǒu 难 nán 消 xiāo 旅 lǚ 恨 hèn , , 斜 xié 阳 yáng 无 wú 限 xiàn 边 biān 情 qíng 。 。
雁门用韵。明代。李濂。杳杳黄云古城,翩翩骢马孤征。 碛塞风雕不下,关河雪雁争鸣。 何处寒营鼓角,谁家暖阁箫笙。 回首难消旅恨,斜阳无限边情。