寄 jì 妹 mèi 用 yòng 少 shǎo 陵 líng 韵 yùn - - 韩 hán 是 shì 升 shēng
同 tóng 胞 bāo 惟 wéi 剩 shèng 汝 rǔ , , 临 lín 老 lǎo 奈 nài 频 pín 离 lí 。 。
鬓 bìn 改 gǎi 人 rén 还 hái 健 jiàn , , 家 jiā 贫 pín 屋 wū 已 yǐ 移 yí 。 。
松 sōng 心 xīn 凝 níng 晚 wǎn 翠 cuì , , 桐 tóng 树 shù 长 zhǎng 孙 sūn 枝 zhī 。 。
饶 ráo 有 yǒu 含 hán 饴 yí 乐 lè , , 无 wú 须 xū 泪 lèi 暗 àn 垂 chuí 。 。
寄妹用少陵韵。清代。韩是升。同胞惟剩汝,临老奈频离。 鬓改人还健,家贫屋已移。 松心凝晚翠,桐树长孙枝。 饶有含饴乐,无须泪暗垂。