秋 qiū 尽 jǐn 怀 huái 八 bā 绣 xiù 丈 zhàng 客 kè 蜀 shǔ 中 zhōng - - 苏 sū 去 qù 疾 jí
凉 liáng 风 fēng 在 zài 群 qún 木 mù , , 万 wàn 壑 hè 有 yǒu 哀 āi 音 yīn 。 。
天 tiān 末 mò 应 yīng 搔 sāo 首 shǒu , , 千 qiān 山 shān 起 qǐ 暮 mù 吟 yín 。 。
洞 dòng 庭 tíng 波 bō 始 shǐ 阔 kuò , , 峡 xiá 水 shuǐ 月 yuè 常 cháng 阴 yīn 。 。
魂 hún 梦 mèng 犹 yóu 难 nán 到 dào , , 愁 chóu 君 jūn 白 bái 发 fà 侵 qīn 。 。
秋尽怀八绣丈客蜀中。清代。苏去疾。凉风在群木,万壑有哀音。 天末应搔首,千山起暮吟。 洞庭波始阔,峡水月常阴。 魂梦犹难到,愁君白发侵。