江 jiāng 亭 tíng 春 chūn 望 wàng - - 庞 páng 鸿 hóng 文 wén
觚 gū 棱 léng 佳 jiā 气 qì 捧 pěng 去 qù 来 lái , , 辉 huī 映 yìng 昭 zhāo 王 wáng 旧 jiù 日 rì 台 tái 。 。
黍 shǔ 谷 gǔ 几 jǐ 吹 chuī 邹 zōu 律 lǜ 暖 nuǎn , , 析 xī 津 jīn 频 pín 泛 fàn 汉 hàn 槎 chá 回 huí 。 。
山 shān 连 lián 榆 yú 塞 sāi 形 xíng 原 yuán 壮 zhuàng , , 水 shuǐ 咽 yàn 桑 sāng 干 gān 冻 dòng 未 wèi 开 kāi 。 。
为 wèi 望 wàng 蓟 jì 门 mén 烟 yān 树 shù 里 lǐ , , 此 cǐ 中 zhōng 应 yīng 有 yǒu 栋 dòng 梁 liáng 才 cái 。 。
江亭春望。清代。庞鸿文。觚棱佳气捧去来,辉映昭王旧日台。 黍谷几吹邹律暖,析津频泛汉槎回。 山连榆塞形原壮,水咽桑干冻未开。 为望蓟门烟树里,此中应有栋梁才。