过 guò 彭 péng 泽 zé 次 cì 藻 zǎo 青 qīng 韵 yùn - - 顾 gù 森 sēn 书 shū
寂 jì 寞 mò 秋 qiū 江 jiāng 上 shàng , , 经 jīng 霜 shuāng 木 mù 叶 yè 殷 yīn 。 。
数 shù 村 cūn 高 gāo 下 xià 屋 wū , , 一 yí 路 lù 浅 qiǎn 深 shēn 山 shān 。 。
隐 yǐn 吏 lì 洁 jié 身 shēn 去 qù , , 荒 huāng 城 chéng 终 zhōng 古 gǔ 闲 xián 。 。
我 wǒ 行 xíng 愧 kuì 飞 fēi 鸟 niǎo , , 意 yì 倦 juàn 不 bù 能 néng 还 hái 。 。
过彭泽次藻青韵。清代。顾森书。寂寞秋江上,经霜木叶殷。 数村高下屋,一路浅深山。 隐吏洁身去,荒城终古闲。 我行愧飞鸟,意倦不能还。