桃 táo 花 huā 坞 wù 即 jí 景 jǐng - - 胤 yìn 禛 zhēn
禁 jìn 园 yuán 宜 yí 雨 yǔ 复 fù 宜 yí 晴 qíng , , 别 bié 馆 guǎn 春 chūn 深 shēn 枕 zhěn 簟 diàn 清 qīng 。 。
数 shù 片 piàn 落 luò 花 huā 惊 jīng 午 wǔ 梦 mèng , , 一 yī 声 shēng 渔 yú 唱 chàng 惹 rě 闲 xián 情 qíng 。 。
暂 zàn 移 yí 榻 tà 向 xiàng 松 sōng 间 jiān 坐 zuò , , 恰 qià 听 tīng 禽 qín 来 lái 竹 zhú 里 lǐ 鸣 míng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 东 dōng 风 fēng 知 zhī 我 wǒ 意 yì , , 满 mǎn 池 chí 新 xīn 绿 lǜ 浪 làng 纹 wén 生 shēng 。 。
桃花坞即景。清代。胤禛。禁园宜雨复宜晴,别馆春深枕簟清。 数片落花惊午梦,一声渔唱惹闲情。 暂移榻向松间坐,恰听禽来竹里鸣。 惟有东风知我意,满池新绿浪纹生。