汉 hàn 中 zhōng - - 博 bó 卿 qīng 额 é
周 zhōu 遭 zāo 山 shān 翠 cuì 列 liè 屏 píng 齐 qí , , 草 cǎo 色 sè 平 píng 原 yuán 望 wàng 欲 yù 迷 mí 。 。
云 yún 栈 zhàn 南 nán 来 lái 秦 qín 地 dì 尽 jǐn , , 汉 hàn 江 jiāng 东 dōng 去 qù 楚 chǔ 天 tiān 低 dī 。 。
轰 hōng 雷 léi 绝 jué 壑 hè 巴 bā 船 chuán 响 xiǎng , , 落 luò 日 rì 荒 huāng 祠 cí 杜 dù 宇 yǔ 啼 tí 。 。
遥 yáo 指 zhǐ 岚 lán 光 guāng 何 hé 处 chǔ 宿 sù , , 西 xī 风 fēng 笮 zé 马 mǎ 顿 dùn 衔 xián 嘶 sī 。 。
汉中。清代。博卿额。周遭山翠列屏齐,草色平原望欲迷。 云栈南来秦地尽,汉江东去楚天低。 轰雷绝壑巴船响,落日荒祠杜宇啼。 遥指岚光何处宿,西风笮马顿衔嘶。