草 cǎo 屦 jù 次 cì 韵 yùn - - 敦 dūn 敏 mǐn
散 sàn 步 bù 偏 piān 宜 yí 野 yě 服 fú 轻 qīng , , 相 xiāng 怜 lián 赤 chì 足 zú 倍 bèi 多 duō 情 qíng 。 。
香 xiāng 山 shān 漫 màn 自 zì 飞 fēi 云 yún 去 qù , , 东 dōng 郭 guō 还 hái 疑 yí 踏 tà 雪 xuě 行 xíng 。 。
碧 bì 草 cǎo 软 ruǎn 承 chéng 春 chūn 有 yǒu 迹 jī , , 瘦 shòu 筇 qióng 闲 xián 趁 chèn 缓 huǎn 无 wú 声 shēng 。 。
莫 mò 言 yán 朱 zhū 户 hù 三 sān 千 qiān 贵 guì , , 歌 gē 啸 xiào 年 nián 来 lái 问 wèn 阮 ruǎn 生 shēng 。 。
草屦次韵。清代。敦敏。散步偏宜野服轻,相怜赤足倍多情。 香山漫自飞云去,东郭还疑踏雪行。 碧草软承春有迹,瘦筇闲趁缓无声。 莫言朱户三千贵,歌啸年来问阮生。