春 chūn 柳 liǔ 十 shí 咏 yǒng 其 qí 九 jiǔ 江 jiāng 干 gān - - 敦 dūn 敏 mǐn
料 liào 峭 qiào 东 dōng 风 fēng 洒 sǎ 薄 báo 寒 hán , , 千 qiān 丝 sī 万 wàn 绪 xù 拂 fú 江 jiāng 干 gān 。 。
孤 gū 村 cūn 古 gǔ 寺 sì 僧 sēng 归 guī 晚 wǎn , , 细 xì 雨 yǔ 轻 qīng 帆 fān 烟 yān 未 wèi 残 cán 。 。
两 liǎng 岸 àn 绿 lǜ 阴 yīn 来 lái 酒 jiǔ 客 kè , , 一 yī 鞭 biān 斜 xié 照 zhào 控 kòng 金 jīn 鞍 ān 。 。
六 liù 朝 cháo 遗 yí 恨 hèn 青 qīng 山 shān 远 yuǎn , , 多 duō 少 shào 长 zhǎng 条 tiáo 不 bù 奈 nài 看 kàn 。 。
春柳十咏 其九 江干。清代。敦敏。料峭东风洒薄寒,千丝万绪拂江干。 孤村古寺僧归晚,细雨轻帆烟未残。 两岸绿阴来酒客,一鞭斜照控金鞍。 六朝遗恨青山远,多少长条不奈看。