和 hé 白 bái 晓 xiǎo 月 yuè 题 tí 半 bàn 山 shān 庵 ān 壁 bì 诗 shī - - 色 sè 他 tā 哈 hā
帐 zhàng 冷 lěng 衾 qīn 寒 hán 怨 yuàn 阿 ā 谁 shuí , , 柳 liǔ 烟 yān 花 huā 雨 yǔ 总 zǒng 成 chéng 悲 bēi 。 。
怕 pà 看 kàn 春 chūn 草 cǎo 当 dāng 窗 chuāng 绿 lǜ , , 别 bié 后 hòu 珠 zhū 帘 lián 尽 jǐn 日 rì 垂 chuí 。 。
塞 sài 外 wài 马 mǎ 嘶 sī 青 qīng 海 hǎi 月 yuè , , 闺 guī 中 zhōng 人 rén 动 dòng 白 bái 头 tóu 悲 bēi 。 。
可 kě 怜 lián 别 bié 后 hòu 庭 tíng 前 qián 柳 liǔ , , 一 yí 样 yàng 黄 huáng 昏 hūn 带 dài 月 yuè 垂 chuí 。 。
和白晓月题半山庵壁诗。清代。色他哈。帐冷衾寒怨阿谁,柳烟花雨总成悲。 怕看春草当窗绿,别后珠帘尽日垂。 塞外马嘶青海月,闺中人动白头悲。 可怜别后庭前柳,一样黄昏带月垂。