高 gāo 山 shān 堂 táng 和 hé 节 jié 度 dù 使 shǐ 梁 liáng 公 gōng 韵 yùn - - 史 shǐ 安 ān 之 zhī
阁 gé 凭 píng 嵬 wéi 构 gòu 敞 chǎng 轩 xuān 扃 jiōng , , 一 yī 望 wàng 尘 chén 凡 fán 目 mù 暂 zàn 醒 xǐng 。 。
岩 yán 嶂 zhàng 远 yuǎn 供 gōng 千 qiān 叠 dié 翠 cuì , , 松 sōng 篁 huáng 还 hái 耸 sǒng 四 sì 时 shí 青 qīng 。 。
登 dēng 临 lín 雅 yǎ 爱 ài 恣 zì 吟 yín 笔 bǐ , , 图 tú 画 huà 尤 yóu 宜 yí 作 zuò 座 zuò 屏 píng 。 。
我 wǒ 欲 yù 从 cóng 君 jūn 游 yóu 未 wèi 得 dé , , 壮 zhuàng 心 xīn 方 fāng 欲 yù 翥 zhù 南 nán 溟 míng 。 。
高山堂和节度使梁公韵。宋代。史安之。阁凭嵬构敞轩扃,一望尘凡目暂醒。 岩嶂远供千叠翠,松篁还耸四时青。 登临雅爱恣吟笔,图画尤宜作座屏。 我欲从君游未得,壮心方欲翥南溟。